cháu thanh niên bị đâm chết ở Mỹ Đình

Trước tiên xin chia buồn với gia đình cháu thanh niên bị đâm chết ở Mỹ Đình năm nào, nếu bố mẹ bạn nhìn ảnh con mình như này thì quá là đau xót. Đến mình nhìn mình còn ko ngủ được.

Vì sao?
Vì mình thấy hình ảnh mình ngày trước ở đây. Chết có khi còn bị thiên hạ chửi. Cuộc sống của 1 thằng ở tỉnh lên Hà Nội theo tiếng gọi của bạn bè ae đi thu họ thuê có !) éo gi hay?

À mà nhầm cũng có cái hay.
Hay là được bước chân vào thế giới của dân xã hội thời 4.0, dc làm e của a này anh kia, thỉnh thoảng được đi giao lưu (đi cho nó đông còn chụp ảnh) kèm theo ăn nhậu, bar sàn. Đc bay lắc (thì hơi sang) hoặc gái mú miễn phí (vì đi thu họ thì làm !)éo gì có tiền mà chẳng miễn phí).

Được các e dịch vụ, gái đú thả thính. Có anh, có em ra đường cũng yên tâm !)éo sợ bố con thằng nào. Up ảnh facebook thì cố gắng lấy hết ảnh vài chục anh em xăm trổ nhưng đa phần là !)éo biết tên kèm theo caption kiểu như : “ae bốn bể là nhà người dưng khác họ vẫn là anh em ”(thật ra các ae cũng nguy hiểm thật nhưng vì ae đông thôi chứ bản lĩnh Nồn gì.

Kể ra những thứ này mà ae tận dụng tốt,quan hệ tốt tu chí làm ăn ko chơi bời thì vài năm là cũng có tý thành quả rồi lại lên làm anh này anh kia (nhưng hiếm lắm)

Đấy là những thứ a e có thể nhận dc khi làm 1 thằng đi thu họ lương đếo quá 5trieu. Cuộc sống như vậy có sướng ko? Với tôi là đếo sướng vất vả bỏ con mẹ ra.

Đi thu họ từ 3h mùa hè thì nóng vl. 4h30 đổ đi thì thêm đường tắc nữa. Đissme nếu chỗ nào làm dv thì đi thu đến 12h đêm còn đếo song. Đếo thu dc khách mình quản lý hoặc làm đếo đến nơi đến chốn bị chửi như chó. Mất tiền hoặc thiếu thì bỏ ra mà đền. Mà nếu muốn con nớ hay các em gái ngành sợ thì lại phải phông bạt, ra chợ sinh viên làm mấy cái xích mấu chục nghìn đeo vào cổ, vào tay cho nó oai với thiên hạ… nhưng cứ hai tháng phải đổi một lần vì nó rỉ sét… vào quán cơm thì như bố đời mẹ xã hội, phải quát thật to cho mấy em gái ngàng són đáj ra quần….ăn xong thì cứ thế đi về vì quen ký sổ mẹ rồi.

Khách bễ thì còn vất vả nữa. Phải tỏ ra mình làm dc việc, nào là chửi bới, đánh đập,… đêm thì đi ném cứt vất vả vl. Rồi lâu dài nó hình thành nên tính cách con người mới cứ nghĩ mình hổ báo lắm. Có những việc va chạm nhẹ đáng nhẽ chẳng có gì lại thành có vì thích ra oai thách thức nhau dẫn đến bị đâm bị chém hoặc bị tù tội.

Rồi lại vì đc ăn đc chơi quen chi tiêu quá thu nhập, tiền lại đc cầm sẵn (dù đếo phải của mình) dẫn đến nợ nần xoay sở không khéo rồi lại trốn nợ. Chưa nói đến va chạm với các thành phần xã hội khác thì chỉ có mà xách đồ lên tuyến đầu lúc đấy thì chỉ có đi tù hoặc mang hoạ vào thân.

Các anh đéo tù đâu các anh ở ngoài lo thôi. Có thể ngày trước các anh ra tù vào tội liên tục nhưng ngày đấy các a còn khổ.giờ làm anh ai chẳng giàu nên các a đéo đi tù đâu. Đúc kết lại làm thằng thu họ chỉ là thằng làm thuê, làm công cụ kiếm tiền cho các ông anh thôi đeo có giá trị gì đâu…như tao giờ chạy xe ôm, thêm ship hàng trên mạng sau giờ làm, hoặc sửa đồ linh tinh tháng kiếm hơn 10tr với 1 thằng đeo có được học cao như tao thế tạm đủ lo cho cuộc sống đéo phải bán thân cho bố con thằng nào, đỡ mang nợ.
Thế nhé 🙂
Ngu thì chết bu mài thoai

Leave a comment

Design a site like this with WordPress.com
Get started